'Tự hào là người Việt Nam' nhịp cầu kết nối triệu trái tim
(Chinhphu.vn) - Chương trình mang đến cho 30.000 khán giả một “bữa tiệc nghệ thuật” cùng những màn trình diễn thực cảnh công phu, hệ thống âm thanh ánh sáng đỉnh cao, kết hợp những tác phẩm âm nhạc truyền thống và hiện đại.
Phim 'Mang mẹ đi bỏ': Nếu có thể hy sinh vì nhau!
“Gia đình mình, phải có ít nhất một người được hạnh phúc!” - Ngay khi bật ra ý nghĩ ấy, người con đang định bỏ lại mẹ mắc bệnh Alzheimer nặng cho anh trai, liền đẩy nhanh xe lăn mẹ ngồi, dời đi. Đó là cuộc chạy trốn cuối cùng trước khi bộ phim “Mang mẹ đi bỏ” khép lại, thực sự khiến trái tim người xem tỉnh thức khi nhận về triết lý sống: Nếu có thể hy sinh vì nhau!
Ra rạp từ đầu tháng 8, bộ phim Việt - Hàn “Mang mẹ đi bỏ” lập tức được khán giả quan tâm. Liên tục có lượng vé bán ra áp đảo các phim mới khác, trong đó có cả bom tấn “Thám tử lừng danh Conan”, doanh số của bộ phim nhanh chóng vượt mốc trăm tỷ chỉ sau hơn một tuần chiếu và vẫn tiếp đà tăng mạnh.
Thực ra, “Mang mẹ đi bỏ” chưa phải là bộ phim xuất sắc về cách kể, thậm chí có những quãng (từ giữa dần về cuối) còn dàn trải, lan man bởi chi tiết thừa hoặc chưa hợp lý khiến thời lượng kéo dài tới hơn hai tiếng.
Chỉ khai thác một lát cắt cuộc sống, sẽ vừa vặn hơn nếu bộ phim được biên tập gọn ghẽ giúp câu chuyện tập trung trong chừng 90 phút là vừa vặn. Thêm nữa, diễn xuất của một số vai phụ còn thiếu tự nhiên, đôi khi chưa ăn nhập cũng là điểm trừ.
Vậy nhưng, “Mang mẹ đi bỏ” vẫn khiến đông đảo khán giả dành thời gian ra rạp thưởng thức, là bởi đâu? Chắc chắn sẽ không phải từ những yếu tố ăn khách như hài hước, cảnh nóng, kinh dị hay pha hành động gay cấn…, mà vì bộ phim này biết cách chạm đến trái tim người xem, từ câu chuyện đến diễn xuất của những nhân vật chính: Tuấn Trần (vai Hoan) và Hồng Đào (vai bà Hạnh lúc già).
Câu chuyện được kể ở đây là những ngày tháng Hoan - một thanh niên vốn bị bệnh động kinh - vừa vất vả kiếm sống mưu sinh bằng nghề cắt tóc trên hè phố vừa chăm sóc mẹ bị bệnh Alzheimer nặng - bà Hạnh. Người mẹ đó quên đi trách nhiệm làm mẹ, luôn quậy hơn một đứa trẻ và chẳng thể tự lo cho bản thân.
Ngày ngày, phải buộc tay, buộc chân mẹ trên ghế, dây siết do bà quẫy lằn thành sẹo rồi khóa trái cửa phòng trọ để đi làm hay cột chân mẹ vào xe ba gác đặt nơi góc phố là bước đường cùng của người con hiếu thảo này. Đã thế, sau giờ làm việc trở về, Hoan được người mẹ ấy đón chào không phải bằng ánh mắt vui cười hay tiếng gọi con đong đầy yêu thương mà chỉ là tiếng ráo hoảnh chào “chú công an” rồi liên tục… đòi ăn.
Bà không nhớ gì ngoài bài hát “Lệ đá” gắn với quãng thời gian tuổi trẻ từng được yêu và xây tổ ấm với người chồng Hàn Quốc. Bà chỉ nhớ về người con trai đầu có tên Kim Ji Hwan ở Hàn Quốc mà chẳng có chút ký ức nào về đứa con đang ngày ngày chăm bẵm mình.
Đỉnh điểm là tối sinh nhật của Hoan, bà không chịu ngủ yên mà đã quấy phá trong phòng, thậm chí còn trét cả phân lên tường để tạo hình đứa con trong tâm trí. Trong khi Hoan đã về đến trước khu trọ mà chẳng thể nhớ đường lên nhà…
Cứ thế, Hoan mệt nhoài trước bệnh tình của mẹ mình, có những khi bật thốt lời trách từ sâu thẳm đầy tủi thân rằng sao chưa một lần bà Hạnh nhắc và nhớ tới một đứa con như anh. Vậy nhưng, sau tất cả, chưa bao giờ anh ngừng cố gắng, chưa bao giờ anh ngừng yêu thương mẹ mình, vẫn cặm cụi khóc cười cùng mẹ, kể cả phải nhận những ánh mắt thương hại hay lời dạy đời sáo rỗng...
Chỉ đến khi anh phát hiện những triệu chứng cho thấy bản thân cũng mắc bệnh Alzheimer như bà Hạnh thì dâng lên trong anh là những lo lắng rồi sẽ đến ngày chẳng thể chăm sóc mẹ được thì phải làm sao? Chẳng thể nào khác, anh đành nghĩ đến chuyện đem mẹ đi bỏ những mong mẹ mình nhận được sự chăm sóc tốt hơn từ người đời và từ cả người thân xa cách mà bà vẫn mong ngóng bao năm.
Không chỉ một lần mà Hoan có đến hai lần đem mẹ đi bỏ, lần ở ngay trong thành phố đang sống và lần ở Hàn Quốc. Nhưng việc này đâu có dễ, nhất là với một người con vô cùng hiếu thảo như anh.
Tuấn Trần, một gương mặt quen thuộc của nghệ thuật thứ 7 trong những năm qua lần này hóa thân vào vai Hoan thật ấn tượng, như thể anh chính là Hoan trong đời thực vậy. Biết bao cung bậc cảm xúc từ chút niềm vui nhỏ nhoi khi bỗng đâu thấy bệnh mẹ yên lành cho đến những nấc nghẹn chẳng thể nói thành lời của một người con hết lòng chăm sóc mẹ bệnh tật trong nghèo khổ được diễn viên này thể hiện đầy đặn, sâu sắc, nhất là qua ánh mắt nên có những khi người con ấy thực sự buông tay với mẹ mình mà vẫn nhận được sự thấu cảm, sẻ chia.
Và đó có lẽ cũng là lý do khiến khán giả dậy sóng trước cái kết bất ngờ của bộ phim. Người phản đối hẳn là vì muốn “đòi” sự công bằng cho người con này còn người đồng tình thì như được thức tỉnh về một lẽ sống: Hãy tiếp tục với những gì ta có thể để vun vén thậm chí là hy sinh vì hạnh phúc của người thân!
Còn với nghệ sĩ Hồng Đào, người hóa thân vào vai bà Hạnh, cũng khiến người xem rơi nước mắt trước một hình tượng đầy chân thực của người mẹ không may bị mắc bệnh Alzheimer. Đúng là ký ức của bà chỉ có cậu con trai đầu, Ji Hwan, nhưng thực ra trong sâu thẳm người mẹ ấy vẫn chỉ mong ngóng “chú công an” Hoan đi làm về, nghe lời chú ấy lúc ăn và ngoan ngoãn khi “chú” vỗ về ngủ.
Ngay cả khi theo Hoan ra chỗ cắt tóc rồi thấy cậu bị động kinh, dù chân bị buộc lại nhưng bà vẫn giằng ra bằng được rồi lao xuống đường tìm người cứu giúp trong tiếng ú ớ. Có đôi khoảng hiếm hoi, người mẹ ấy nhận thức được thực tại thì lại là không ít dằn vặt, quặn lòng thương Hoan, muốn con bớt đi gánh nặng…
Nghệ sĩ Hồng Đào đã hóa thân vào nhân vật bằng tất cả những rung động sâu thẳm nên không chỉ nhận được sự chia sẻ, mà còn lay thức người xem nghẹn ngào xót xa khi nhận ra rằng, không cha mẹ nào muốn bị bệnh tật để con cái phải gánh những khổ đau!
Bộ phim “Mang mẹ đi bỏ” là dự án hợp tác giữa nhà sản xuất Phan Gia Nhật Linh và đạo diễn Hàn Quốc Mo Hong Jin. Giản dị và nhẹ nhàng nhưng không hoàn mỹ, bộ phim đem đến một câu chuyện về gia đình xúc động, ý nghĩa, tưởng rất riêng mà lại rất chung.
Biểu diễn miễn phí vở kịch ‘Người đi dép cao su’
Đây là hoạt động nghệ thuật chào mừng kỷ niệm 80 năm Ngày Quốc khánh 2/9.
Nhà hát Kịch Việt Nam cho biết, vở kịch "Người đi dép cao su" sẽ được các nghệ sĩ thuộc nhà hát biểu diễn chiêu đãi miễn phí trong 3 buổi, vào các ngày 26, 28 và 30/8.
Việc tổ chức 3 buổi biểu diễn miễn phí vở kịch "Người đi dép cao su" nhằm tôn vinh và tri ân những thế hệ cha anh đã hy sinh, cống hiến cho độc lập, tự do của dân tộc; đồng thời lan tỏa giá trị nhân văn, tinh thần yêu nước bất diệt qua ngôn ngữ nghệ thuật sân khấu.
Đây cũng là dịp để Nhà hát Kịch Việt Nam đưa tác phẩm ý nghĩa đến gần hơn với đông đảo công chúng, khơi gợi niềm tự hào và trách nhiệm của mỗi người trong việc tiếp nối truyền thống quý báu của dân tộc.
Vở kịch "Nguời đi dép cao su" được sáng tạo và dàn dựng bởi tác giả Kateb Yacine; Biên tập và đạo diễn: TS, NGƯT Lê Mạnh Hùng; Chỉ đạo nghệ thuật: Giám đốc, NSƯT Kiều Minh Hiếu.
"Người đi dép cao su" là một vở diễn tiêu biểu trong dòng kịch lịch sử - cách mạng, giản dị mà giàu xúc cảm. Vở kịch khắc họa chân thực dòng chảy lịch sử Việt Nam, từ những ngày kháng chiến gian khổ với hình ảnh người lính, người dân trong khói lửa bom đạn, cho đến khoảnh khắc hòa bình được giành lại bằng máu và niềm tin.
Những bước chân băng rừng Trường Sơn, những ánh mắt dõi theo nhau trong khói bom, những hy sinh âm thầm nơi hậu phương. Tất cả hòa quyện thành một bản anh hùng ca dung dị, không cần hô khẩu hiệu mà vẫn bừng sáng tinh thần thời đại, khơi gợi trong khán giả niềm tự hào dân tộc và giá trị của hòa bình hôm nay.
3 suất diễn miễn phí sẽ được tổ chức vào lúc 15 giờ 30 ngày 26/8; 15 giờ 30 ngày 28/8 và 20 giờ ngày 30/8 tại Nhà hát Kịch Việt Nam (số 1 Tràng Tiền, Hà Nội).
Thời gian và cách thức nhận vé miễn phí sẽ được cập nhật trên fanpage Nhà hát Kịch Việt Nam.
Chương trình nghệ thuật đặc biệt 'Hà Nội - Từ mùa thu lịch sử năm 1945'
(Chinhphu.vn) - Tối 15/8, tại Quảng trường Cách mạng Tháng Tám (Hà Nội), chương trình nghệ thuật đặc biệt "Hà Nội - Từ mùa thu lịch sử năm 1945" đã diễn ra hùng tráng, thu hút hàng chục nghìn khán giả.
‘Thời cơ vàng’ – Cầu truyền hình viết tiếp khát vọng Việt Nam hùng cường
Chương trình cầu truyền hình chính luận nghệ thuật “Thời cơ vàng” là hoạt động trong chuỗi kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9. Chương trình dưới sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương, do Đài Truyền hình Việt Nam phối hợp cùng TP Hà Nội, TP Huế và TPHCM thực hiện.
Với thời lượng 100 phút, “Thời cơ vàng” không chỉ là một chương trình truyền hình mà là một hành trình cảm xúc – nơi lịch sử sống dậy bằng âm thanh, hình ảnh, ánh sáng và ký ức. Lấy cảm hứng từ bài thơ “Học đánh cờ” của Chủ tịch Hồ Chí Minh, chương trình được chia thành ba chương:
Chương 1: “Phải nhìn cho rộng, suy cho kỹ” – Tái hiện thời khắc lịch sử tháng Tám 1945, khi dân tộc đứng lên giành chính quyền trong sự dẫn dắt tài tình của Đảng và Bác Hồ.
Chương 2: “Kiên quyết không ngừng thế tấn công” – Dẫn dắt khán giả qua các giai đoạn từ kháng chiến đến đổi mới, nơi mỗi thách thức là một thời cơ được tạo ra bằng trí tuệ và lòng dũng cảm.
Chương 3: “Nhất định thành công” – Khắc họa một Việt Nam hiện đại, đang đứng trước cơ hội vàng để phát triển bền vững, hùng cường.
Chương trình được truyền hình trực tiếp từ ba điểm cầu giàu giá trị lịch sử và cảm xúc: Cột cờ Hà Nội – biểu tượng kiên cường của Thủ đô; Quảng trường Ngọ Môn (Huế) – nơi giao thoa giữa lịch sử triều Nguyễn và khát vọng hiện đại; Bến Nhà Rồng (TPHCM) – khởi đầu hành trình tìm đường cứu nước của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Tại mỗi điểm cầu, công nghệ sân khấu hiện đại như LED đa chiều, 3D Mapping và âm thanh ánh sáng đỉnh cao sẽ đưa khán giả như bước vào trung tâm của lịch sử.
“Thời cơ vàng” quy tụ những nhân chứng lịch sử đặc biệt, những con người đã góp phần làm nên diện mạo đất nước hôm nay: Bà Nguyễn Thị Bình – người phụ nữ thép tại Hội nghị Paris; Đại tá – Anh hùng Tư Cang, thủ lĩnh cụm tình báo H63; Nhạc sĩ – Đại tá Doãn Nho, tác giả của những bản hùng ca.
Cùng nhiều gương mặt khác như Tiến sĩ Lê Đăng Doanh, bà Tôn Nữ Thị Ninh, ông Phạm Chánh Trực… những người đã sống và cống hiến qua các thời khắc chuyển mình của đất nước.
Nhiều thế hệ nghệ sĩ từ Hà Anh Tuấn, Mỹ Linh, Đăng Dương, Trọng Tấn... đến các tài năng trẻ sẽ mang đến những ca khúc bất hủ và sáng tác mới đầy xúc cảm. Bài thơ “Đất nước” của Nguyễn Khoa Điềm cùng trích đoạn kịch “Tôi và chúng ta” của Lưu Quang Vũ sẽ làm thổn thức trái tim khán giả, khơi dậy khát vọng sống và cống hiến.
“Thời cơ vàng” không chỉ để xem mà để sống cùng lịch sử, cùng những khoảnh khắc hào hùng, và tin rằng - thời cơ phải do con người tạo ra, để suy ngẫm về hiện tại và tiếp lửa cho tương lai.
Tuyên Quang tổ chức 264 buổi chiếu phim lưu động lan tỏa tinh thần dân tộc
Hoạt động nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9.
Chuỗi hoạt động chiếu phim lưu động do Trung tâm Văn hóa và Điện ảnh tỉnh Tuyên Quang tổ chức với 264 buổi chiếu phim lưu động tại các xã, phường, nhằm góp phần tạo không khí vui tươi, phấn khởi, cổ vũ động viên nhân dân các dân tộc trên địa bàn Tuyên Quang tiếp tục phát huy truyền thống quê hương cách mạng “Thủ đô Khu giải phóng”, “Thủ đô Kháng chiến”.
Hoạt động thu hút đông đảo giới trẻ.
Thông qua các tác phẩm điện ảnh như: Phim truyện “Sao tháng 8,” “Hà Nội mùa đông năm 46”, “Hà Nội 12 ngày đêm”, “Ngã ba Đồng Lộc”, “Cánh đồng hoang”... Phim tài liệu: “Làng mắm Nam Ô”, “Cột mốc giữa trùng khơi”, “Thủy binh sông Đà”, “Bay trên đôi cánh tự do”,... khán giả Tuyên Quang có dịp được thưởng thức những tác phẩm điện ảnh, phim truyện có giá trị lịch sử, nghệ thuật tái hiện khí thế hào hùng của những ngày mùa thu lịch sử năm 1945 và những mốc son chói lọi trong công cuộc xây dựng, bảo vệ Tổ quốc.
Khán giả thưởng thức các tác phẩm điện ảnh.
Đợt chiếu phim lưu động là hoạt động văn hóa - điện ảnh ý nghĩa nhằm tuyên truyền sâu rộng trong quần chúng nhân dân, đặc biệt là thế hệ trẻ trên địa bàn Tuyên Quang về truyền thống dân tộc, bồi đắp tình yêu quê hương, ý chí tự lực, tự cường, lan tỏa thông điệp tri ân các thế hệ đi trước, tiếp nối khát vọng cống hiến, đưa đất nước tiến tới những tầm cao mới, bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.
Đợt chiếu phim lưu động sẽ diễn ra từ giữa tháng 8 đến ngày 5/9.
Triển lãm tại 48 Hàng Ngang - nơi Bác Hồ viết Tuyên ngôn độc lập
Đây là hoạt động trong chuỗi các sự kiện chào mừng kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9.
Bà Bạch Liên Hương - Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội cho biết, ngôi nhà số 48 Hàng Ngang - nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh viết bản Tuyên ngôn độc lập. Trong những ngày đầu Cách mạng tháng Tám 1945, theo bà Hương, ngôi nhà số 48 Hàng Ngang là nơi làm việc của Thường vụ Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Tại đây, nhiều quyết sách quan trọng về đối nội, đối ngoại, thể chế, thành phần Chính phủ lâm thời và việc tổ chức Ngày Lễ độc lập đã được thông qua. Tại căn phòng nhỏ trên tầng hai, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết bản Tuyên ngôn độc lập, khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Công trình đã được Bộ Văn hóa và Thông tin (nay là Bộ VH,TT&DL) xếp hạng di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia năm 1979.
“Nơi đây không chỉ ghi dấu những sự kiện quan trọng của dân tộc, mà còn là biểu tượng của trí tuệ cách mạng, tầm nhìn chiến lược và tinh thần yêu nước, ý chí độc lập và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam”, bà Bạch Liên Hương nhấn mạnh.
Cùng với lễ gắn biển công trình là lễ khai mạc triển lãm với ba chủ đề chính, gồm: Ngôi nhà 48 Hàng Ngang và gia đình nhà tư sản yêu nước Trịnh Văn Bô - Hoàng Thị Minh Hồ; Bối cảnh lịch sử và sự cần thiết ra đời của bản Tuyên ngôn Độc lập; Ý nghĩa bản Tuyên ngôn Độc lập và hành trình bảo vệ nền độc lập dân tộc.
Theo Ban tổ chức, triển lãm áp dụng khoa học, ứng dụng công nghệ hiện đại Mapping, công nghệ thực tế ảo VR, công nghệ hologram… đem lại chiều sâu tư liệu và nâng cao giá trị giáo dục di sản.
Đây là kết quả của quá trình bảo tồn, nghiên cứu, sáng tạo, thể hiện cam kết của thành phố Hà Nội trong việc đổi mới cách tiếp cận, nâng tầm công tác phát huy giá trị di sản văn hóa trong bối cảnh chuyển đổi số.
Quảng bá thu hút khách du lịch Úc đến Việt Nam
Theo Bộ VH,TT&DL, chương trình giới thiệu du lịch Việt Nam tại thị trường Úc nhằm tăng cường sự nhận diện và định vị thương hiệu du lịch Việt Nam, nâng cao hình ảnh quốc gia trên bản đồ du lịch quốc tế; tăng cường kết nối, tạo cơ hội hợp tác giữa doanh nghiệp du lịch Việt Nam và Úc.
Quảng bá hình ảnh Việt Nam là điểm đến du lịch an toàn, thân thiện, hấp dẫn và bền vững; giới thiệu các sản phẩm, dịch vụ, điểm đến và trải nghiệm mới phù hợp với thị hiếu du khách Úc. Góp phần quảng bá văn hóa, con người, đất nước Việt Nam đến người dân Úc; thúc đẩy giao lưu, hợp tác văn hóa và du lịch giữa hai nước.
Với thông điệp “Việt Nam – Vẻ đẹp bất tận – Trải nghiệm đích thực, sống cùng di sản xanh” (Vietnam Timeless Charm – Authentic Experiences, Embracing Green Heritage), chương trình giới thiệu du lịch Việt Nam tại thị trường Úc được tổ chức tại thành phố Sydney và Melbourne gồm nhiều hoạt động.
Trong đó, có tổ chức gặp gỡ doanh nghiệp (B2B); giới thiệu du lịch Việt Nam; biểu diễn nghệ thuật truyền thống; gặp gỡ, làm việc với các đối tác (cơ quan xúc tiến du lịch, các hãng hàng không, doanh nghiệp du lịch lớn).
Chương trình được kỳ vọng sẽ góp phần trực tiếp vào mục tiêu đón ít nhất 600 nghìn lượt khách Úc trong năm 2025, tương ứng với mức tăng trưởng 25% so với năm 2024. Nâng thị phần khách Úc đi du lịch nước ngoài đến Việt Nam từ 4% hiện tại lên ít nhất 5% trong năm 2025.
Đồng thời, duy trì và thúc đẩy sự hiện diện của thương hiệu du lịch Việt Nam "Vietnam Timeless Charm" tại thị trường Úc, đặc biệt là thông điệp "Authentic Experiences, Embracing Green Heritage" và các sản phẩm du lịch văn hóa, di sản (trong đó sản phẩm của Huế là trọng tâm).
Củng cố nhận thức của du khách Úc về Việt Nam là một điểm đến du lịch an toàn, thân thiện, hấp dẫn và bền vững, với các sản phẩm đa dạng, như: du lịch sinh thái, di sản, trải nghiệm và chăm sóc sức khỏe; thiết lập, duy trì và phát triển hiệu quả mối quan hệ với các doanh nghiệp lữ hành, hiệp hội du lịch Úc…
'Không có gì quý hơn độc lập, tự do' - Triển lãm đặc biệt từ tài liệu lưu trữ quốc gia
(Chinhphu.vn) - Nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công (19/8/1945 - 19/8/2025) và Quốc khánh 2/9 (1945 - 2025), ngày 15/8, tại Hà Nội, Trung tâm Lưu trữ quốc gia I (Cục Văn thư và Lưu trữ Nhà nước, Bộ Nội vụ) tổ chức lễ công bố triển lãm trực tuyến “Không có gì quý hơn độc lập, tự do” và ra mắt sách “Phủ Toàn quyền Đông Dương xưa và Phủ Chủ tịch ngày nay”.
'Ngày hội bình yên' tại khu vực Hồ Gươm: Sự kiện đa ý nghĩa kỷ niệm các ngày lễ lớn
(Chinhphu.vn) - Từ ngày 16 đến 19 tháng 8 năm 2025, không gian phố đi bộ khu vực Hồ Gươm, Hà Nội sẽ trở thành tâm điểm của “Ngày hội bình yên”. Đây là chương trình quy mô lớn do Bộ Công an chủ trì, bao gồm hơn 12 hoạt động biểu diễn, triển lãm và trải nghiệm đặc sắc, mở cửa tự do cho người dân và du khách.
Chàng trai độc thân nổi tiếng nhất Hàn Quốc thoát 'ế'
Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày ra mắt, Kim Jong Kook khiến nhiều người bất ngờ khi thông báo chuẩn bị kết hôn, đánh dấu một khởi đầu mới trong cuộc đời.
Lễ cưới của nam ca sĩ được tổ chức kín đáo tại một địa điểm ở Seoul, chỉ mời gia đình và những người bạn thân thiết.
Đại diện công ty quản lý Turbo JK Company cho biết: “Việc anh ấy bắt đầu một hành trình mới trong năm kỷ niệm 30 năm debut thực sự rất ý nghĩa. Chúng tôi hy vọng mọi người sẽ gửi những lời chúc mừng và ủng hộ nồng nhiệt đến anh ấy.”
Dù lên xe hoa muộn ở tuổi 49, Kim Jong Kook không vì thế mà dừng lại với âm nhạc. Anh hiện vẫn miệt mài chuẩn bị album kỷ niệm 30 năm và concert vào tháng 10.
Kim Jong Kook thông báo chuẩn bị kết hôn ở tuổi 49.
Trong thư tay gửi tới người hâm mộ, Kim Jong Kook viết: "Xin chào, tôi là Kim Jong Kook.
Tôi luôn nghĩ rằng sẽ có ngày nào đó tôi sẽ chính tay viết ra những dòng này và gửi đến mọi người, tôi đã luôn chuẩn bị tâm lý cho ngày này. Thế nhưng khi thật sự ngồi xuống để viết, tôi lại thấy hồi hộp và lo lắng hơn nhiều so với tưởng tượng.
Tôi viết những dòng này đầu tiên là để thông báo đến những người hâm mộ đã luôn tin tưởng, ủng hộ và đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian dài qua.
Tôi sẽ kết hôn.
Thực ra trước đây tôi cũng đã từng nói bóng gió, nên chắc một số người đã có thể đoán được. Nhưng chắc chắn vẫn có không ít người cảm thấy khá bất ngờ khi nghe tin này.
Năm nay là kỷ niệm 30 năm ra mắt của tôi. Tôi không ra album đặc biệt cho dịp này, nhưng tôi lại tìm thấy một nửa của cuộc đời mình.
Dù đã muộn, nhưng xin hãy chúc mừng và ủng hộ tôi nhé. Trễ thì trễ, nhưng đến được ngày này thật sự là một điều may mắn phải không?
Tôi sẽ cố gắng sống thật tốt.
Lễ cưới sẽ được tổ chức trong thời gian gần với quy mô không lớn, chỉ có sự tham dự của gia đình và một vài người bạn thân của tôi.
Nhờ sự ủng hộ to lớn và bền bỉ của người hâm mộ trong suốt quãng thời gian dài mà tôi mới có thể đi đến bước ngoặt quan trọng này trong đời – bước vào hôn nhân và bắt đầu những thử thách mới.
Tôi sẽ luôn là Kim Jong Kook – người cố gắng nổ lực hơn và sống thật chăm chỉ. Xin cảm ơn".
Kim Jong Kook được nhiều người ưu ái gọi là chàng trai độc thân được mong đợi nhất Hàn Quốc.
Kim Jong Kook sinh năm 1976, ra mắt lần đầu vào năm 1995 với vai trò là một trong hai thành viên của bộ đôi hip-hop Turbo. Turbo là một nhóm nhạc cực kỳ thành công, tạo nên làn sóng lớn với nhiều bản hit dance sôi động.
Sau khi Turbo tan rã, Kim Jong Kook hoạt động solo và trở thành một trong những ca sĩ ballad được yêu thích tại Hàn Quốc.
Anh là ca sĩ solo nam duy nhất từng giành được cả ba giải Daesang (Giải thưởng lớn) từ ba đài truyền hình lớn KBS, MBC, SBS trong cùng một năm (2005) với album thứ 3 và ca khúc chủ đề Loveable.
Anh được đông đảo khán giả châu Á yêu thích qua chương trình nổi tiếng Running Man nhờ sức mạnh vượt trội cùng tính cách ấm áp, quan tâm đến những người xung quanh.
Vậy là sau nhiều năm "ế", cuối cùng nam ca sĩ nổi tiếng này cũng gia nhập hàng ngũ “người đàn ông đã có gia đình”.
Công bố giá trị toàn cầu Di sản Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc
Chương trình được tổ chức tại Trung tâm Văn hóa Trúc Lâm thuộc Khu di tích và danh thắng Yên Tử (Yên Tử, Quảng Ninh).
Với những giá trị nổi bật toàn cầu, ngày 12/7/2025, tại kỳ họp lần thứ 47 tại Paris, Ủy ban Di sản thế giới (UNESCO) đã công nhận quần thể di tích và danh thắng Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc thuộc tỉnh Quảng Ninh, Bắc Ninh và TP Hải Phòng là di sản văn hóa thế giới.
Đây là di sản thế giới thứ 9 và là di sản thế giới liên tỉnh thứ hai ở Việt Nam sau vịnh Hạ Long - quần đảo Cát Bà.
Quần thể gồm 12 điểm di tích trải dài trên ba địa phương: Quảng Ninh, Hải Phòng và Bắc Ninh; có vùng lõi 525,75 ha và vùng đệm 4.380,19 ha. Các điểm tiêu biểu gồm: Thái Miếu, chùa Hoa Yên, chùa Lân, chùa Ngọa Vân, bãi cọc Yên Giang (Quảng Ninh); chùa Côn Sơn, đền Kiếp Bạc, chùa Thanh Mai, động Kính Chủ, chùa Nhẫm Dương (Hải Phòng); chùa Vĩnh Nghiêm, chùa Bổ Đà (Bắc Ninh).
Cốt lõi của di sản là Phật giáo Trúc Lâm - dòng Thiền Việt Nam do Phật hoàng Trần Nhân Tông sáng lập vào thế kỷ XIII. Phật giáo Trúc Lâm tạo ra một hệ thống triết lý và tinh thần khoan dung, hòa hợp giữa đạo Phật, Nho giáo, Đạo giáo và tín ngưỡng bản địa, góp phần to lớn vào di sản văn hóa nhân loại…
Thủ tướng Phạm Minh Chính phát biểu tại sự kiện.
Phát biểu tại sự kiện, Thủ tướng Phạm Minh Chính cho biết, sau 11 năm, kể từ khi Quần thể danh thắng Tràng An được công nhận là di sản thế giới vào năm 2014, đến nay Việt Nam vừa mới có thêm Quần thể di tích và danh thắng Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc được UNESCO ghi danh là di sản thế giới thứ 9 của Việt Nam.
Sự kiện này là niềm vui lớn cũng là sự ghi nhận một hành trình xây dựng hồ sơ đề cử gian nan đã thành công của Việt Nam và các địa phương trong vùng di sản.
Thủ tướng cũng ghi nhận, biểu dương nỗ lực bền bỉ của tỉnh Quảng Ninh, địa phương chủ trì cùng sự tham gia tích cực của Bắc Ninh, Hải Phòng, các cơ quan ngoại giao, UNESCO Việt Nam và chuyên gia quốc tế.
Để bảo tồn và phát huy giá trị di sản, Thủ tướng yêu cầu Bộ VHTT&DL và các địa phương Quảng Ninh, Bắc Ninh, Hải Phòng tập trung thực hiện 5 nhóm nhiệm vụ trọng tâm: hoàn thiện khung pháp lý bảo vệ di sản; xác định rõ trách nhiệm quản lý; xây dựng kế hoạch quản lý gắn với phòng ngừa rủi ro, thiên tai; kết nối bảo tồn với phát triển du lịch bền vững; và đẩy mạnh quảng bá, lan tỏa hình ảnh di sản, để mỗi người dân trở thành “đại sứ văn hóa”.
Ông Phạm Đức Ấn, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ninh.
Ông Phạm Đức Ấn, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ninh khẳng định, tỉnh Quảng Ninh, Bắc Ninh và TP Hải Phòng sẽ nghiêm túc tiếp thu, cụ thể hóa chỉ đạo sâu sắc, toàn diện những định hướng quý báu của Thủ tướng Chính phủ về phát huy, bảo tồn, lan tỏa những giá trị đặc sắc của Di sản văn hóa thế giới Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc.
Đây vừa là vinh dự, vừa là trọng trách lớn lao và cam kết sẽ phát huy cao độ tinh thần trách nhiệm, chủ động phối hợp chặt chẽ, đồng bộ trong xây dựng, tổ chức triển khai kế hoạch quản lý di sản theo đúng quy định pháp luật và Công ước bảo vệ Di sản văn hóa của UNESCO”, ông Ấn nói.
Dưới đây là một số hình ảnh tại sự kiện:
Tại sự kiện, tỉnh Quảng Ninh đã tổ chức chương trình văn nghệ chào mừng với chủ đề "Thanh âm Yên Tử - Di sản ngàn đời" được xây dựng công phu, hoành tráng theo 3 chương: Theo dấu chân Phật Hoàng, Hào khí Trúc lâm - Tinh thần Việt muôn đời; Hào khí vươn mình - khát vọng Việt Nam với sự tham gia của hơn 700 ca sỹ, diễn viên chuyên và không chuyên.
Mỗi chương là một nốt nhạc trong bản trường ca Yên Tử – nơi quá khứ và hiện tại gặp nhau, nơi di sản không chỉ được ngưỡng vọng, mà còn được tiếp nối, thăng hoa và lan tỏa tới muôn đời sau.
Các tiết mục nghệ thuật độc đáo để lại nhiều ấn tượng.
Đông đảo người dân, du khách tham dự chương trình.
Khép lại chương trình là màn bắn pháo hoa.
Nụ cười của nắng
.t1 { text-align: center; }
Nắng như thiêu như đốt. Từ nhà nhìn ra ruộng, cỏ hình như đã sậm màu hơn hôm qua một chút, khoảng giữa trời và đất dường như có cái gì đang bay lên. Má biểu đó là nước đang bốc hơi. Những giọt nước cuối cùng của miền đất này cũng vội vã bay về trời. Thứ gì rồi cũng bỏ xứ này mà ra đi. Kể cả ba. Má thở dài hiu hắt mỗi lần lỡ miệng nhắc tới ba.
Ba là ai, nó không thể nhớ nổi dẫu má nói hồi ba đi mầy cũng được ba tuổi, vậy mà những ký ức về ba cứ như thể theo hơi nước bay tuột lên trời hết trơn, hết trọi. Từ hồi nó ý thức được đã thấy cái nắng le lưỡi liếm khô queo mọi thứ và thấy má hay thở dài mỗi chiều ngóng xuống phía ruộng.
Ba mặt mũi méo tròn ra sao nó chẳng hình dung được, ngay cả tấm hình trên bàn thờ cũng không. Có lần, nó thắc mắc sao không có hình ba trên bàn thờ như ông bà ngoại, ông bà nội thì má biểu ba còn sống mà đã chết đâu mà có hình thờ.
- Nhưng ít ra cũng có tấm hình cưới chớ.
Nó cố cãi. Má càng thở dài bạo hơn.
- Hồi đó nghèo khó, ưng thì ở chớ cưới xin gì đâu mà có hình.
Nó tiu nghỉu. Vậy ra, ba nó đã bỏ xứ theo người khác đúng y lời mấy thằng bạn trong xóm nói. Sao dễ giận dữ trời, có nghèo có khổ cũng phải ở với vợ con chớ.
- Ba thiệt tệ. Ăn xong quẹt mỏ bỏ đi biệt tích luôn ha má.
Một cái ký lên đầu đau điếng.
- Thằng quỷ, ai dạy bây nói vậy hả? Ba bây đi kiếm công chuyện mần đặng kiếm tiền nuôi bây thôi.
Im thít. Cái câu giải thích đó khiến nó không dám nhúc nhích suốt cả tuổi thơ. Mỗi lần nghĩ tới ba chỉ thấy tội người đàn ông phải bỏ xứ ra đi tha hương cầu thực làm lụng gửi tiền về nuôi vợ con. Lớn hơn xíu, tâm hồn nó bắt đầu nổi loạn, nhất là khi tụi thằng Tèo xóm dưới cười khuẩy ném vào mặt nó:
- Đồ ngu, ba má mầy đang gạt mầy thôi. Ba mầy đi mười mấy năm rồi hổng về là bỏ má con mầy theo bà khác rồi, biết chưa?
Hai tiếng “biết chưa” găm vào đầu óc ương bướng của thằng con trai mới lớn, bứt toang mọi gông cùm của lòng biết ơn khiến cả tuổi thơ im thít. Nó gầm gừ nhìn má:
- Má nói xạo, ba bỏ đi theo người khác rồi. Ba bỏ má con mình đúng không?
Nhìn đôi mắt đỏ hằn tia cay nghiệt, má lại thở dài rồi chạy trốn ánh mắt đó bằng ruộng đồng trơ trọi mùa khô. Cánh đồng bao la chỉ một màu cỏ úa. Ngày mai, ngày kia, ngày kia nữa,... biết ngày nào mưa mới rớt xuống đây? Riết rồi không có cả nước để sinh hoạt nữa kìa.
- Ti vi có dự báo khi nào mưa không?
Má trốn chạy câu trả lời bằng câu hỏi ra chiều hợp hoàn cảnh.
- Không đâu má. Còn lâu mới mưa. Mới tháng Tư hà.
Tháng Tư nghĩa là còn hơn hai tháng nữa mới có hạt mưa đầu tiên. Một ngày không có mưa thôi xứ này đã khô kiệt rồi, tận hai tháng thì… Má thở dài hơn tiếng bấc mỗi đợt về gầm rú mái tôn:
- Hai tháng nữa… Riết rồi người cũng cháy theo cỏ cây…
* * *
- Má, con theo tụi thằng Tèo vô thành phố kiếm việc nghen!
- Thôi, vô trỏng lạ nước lạ cái rồi biết tìm việc đâu làm?
- Má khéo lo quá. Thiếu cha gì việc. Bưng bê chạy bàn. Bất quá bán vé số. Chứ nghỉ hè ở nhà chơi không chi.
- Rồi bây định đi làm hổng đi học nữa ha?
- Thì để coi sao đã má. Xong lớp 9 là đi làm được rồi. Học lớp 10 phải lên thị trấn tốn tiền lắm đó, má có lo nổi hông?
Má ngó cái bộ quyết tâm của nó thì thở dài:
- Ờ, bây nhắm mần sao được thì mần…
Vậy là nó theo tụi thằng Tèo lên phố. Năm thằng thuê một căn trọ nho nhỏ. Tối, hai đứa chui lên gác còn ba đứa ngủ dưới đất. Trải chiếu thôi chứ giường cộ đâu ra. Càng mát, đang mùa oi nồng. Hai thằng nằm gác than trời, hầm hập như cái lò than. Tháng đầu chưa xin được việc cả bọn kéo nhau bán vé số.
Buôn bán ế ẩm, có ngày chỉ đủ tiền mua hộp cơm, đành ăn dè một nửa dành một nửa để chiều. Sức thanh niên đương lớn, ăn nhiêu đó thì đói. Đi bán qua mấy quán ăn nhậu, nhìn đồ ăn ê hề trên bàn mà nuốt nước miếng ao ước. Giờ mới thấm câu má hay nói “cơm người khổ lắm con ơi, chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn”. Nhưng lỡ phóng lao rồi thì phải theo lao, đâu mới hơi tí cực khổ đã trở về được.
May mắn là cả bọn xin được vào phục vụ cho một quán buffet. Quán lúc nào cũng đông nghẹt khách, làm phải liên tay liên chân hết châm lò than, đốt cồn bắc nồi lẩu đến lau dọn bàn, quét dọn sàn. Nhiều khi đông khách quá, mấy cô rửa chén làm không kịp cũng phải xúm tay rửa phụ, rồi lau chén cho khách có ăn.
Thành ra mang tiếng là làm từ 2 giờ chiều tới 9 giờ đêm chứ thiệt ra mệt còn hơn làm nguyên ngày. Có điều đồ ăn dư thì nhân viên được ăn. Vậy là đỡ tốn tiền ăn tối. Nhiều bữa, khách ăn dư nhiều cô chủ quán còn cho tụi nó đem về ăn khuya. Chạy bàn được một tháng thằng Tèo than:
- Làm quán này mệt bỏ mẹ được. Tao hết chịu nổi rồi á. Lãnh lương xong tao dông qua quán cà phê. Làm cả ngày mà được cái nhàn nhã hơn chứ chạy bàn liên tục mệt ná thở.
Thằng Ròm, thằng Đen, thằng Ni cũng hùa theo. Tèo nhìn nó trân trối:
- Mầy sao? Đi hôn?
- Tao… - nó gãi đầu – Tao ở lại. Cực xíu mà đỡ tốn cơm chiều.
- Má, cái thằng ham ăn. Rồi, ở lại thì tự xử nhen, tụi tao thuê phòng khác chứ đi xa xe cộ đâu mà đi.
Vậy là bốn đứa bỏ rơi nó ở lại kéo nhau thuê phòng khác cho gần chỗ làm. Cũng phải, xe cộ không có, đi bộ hoài sao đi nổi. Một mình một phòng thì thoải mái nhưng mà tiền đâu gánh. Bí quá, nó lên gặp cô chủ xin ban đêm ngủ nhờ dưới góc bếp.
Cô chủ đồng ý cái rụp. Cổ còn mừng vì có người trông coi quán giùm. Hồi giờ phải trả tiền thêm cho bảo vệ, nay có nó thì đỡ một khoản. Thế là nó ở lại quán. Có một phòng hẳn hoi, dẫu phòng có năm mét vuông, bé bằng cùm tay đủ để cái nệm đơn nằm còn dư một dẻo xíu xiu để quần áo. Ấm rồi, nó mừng thầm trong bụng.
Thấy nó siêng năng, không nề hà tị nạnh với ai, cứ lầm lũi làm suốt nên cô chủ thương, cuối tháng còn cho thêm ít đồng. Từ thành phố về quê thì không xa lắm, ngồi xe chừng hai tiếng đồng hồ là tới. Khổ nỗi má không biết dùng thẻ ngân hàng, lại càng không biết chạy xe gắn máy để lên thăm nó và cũng để nó dúi vào tay má ít tiền biểu má ơi mua cái gì ngon ngon ăn cho biết với người ta.
Má cũng chẳng xài điện thoại. Mỗi lần muốn gọi về gặp má, nó mượn điện thoại bạn rồi gọi về cho bà Tám kế bên nhà nhờ bả chuyển máy cho má. Má nghe nó gọi thì mừng lắm, thấy cái hình nó qua video thì tươi tỉnh hẳn, biết nó có công ăn việc làm, có chỗ ở đàng hoàng cứ lẩm bẩm hoài “vậy tốt rồi, tốt rồi hén Hai”.
Nó muốn xin cô chủ cho nó nghỉ một bữa về thăm nhà mà không dám mở lời bởi quán đông khách, nó đi thì chẳng ai coi ngó quán ban đêm nữa thành ra ậm ừ hoài ba bốn lượt rồi lại thôi.
Bữa thằng Tèo ghé qua thăm, cái thằng dạo này đổi khác quá xá. Quần jean, giày thể thao trắng, thêm cái áo pull đỏ nổi bật. Tóc tai thì cắt kiểu còn nhuộm vàng nữa. Coi bộ sành điệu. Nó biểu tao đổi quán nữa rồi. Giờ đi phụ quán nhậu.
Cái quán cà phê đòi hỏi đủ, mỗi cái bưng bê thôi mà cũng bắt phải tập đúng bài, cúi chào ra sao mắc mệt quá chừng. Rườm rà hoa lá hẹ mà lương thì bèo nhèo. Nghỉ khỏe. Qua quán nhậu ngon hơn. Tính tiền còn được khách bo. Lâu lâu có mấy ông khách khoái tao còn mời ly bia nữa. Đã ve kêu.
Hay mày qua chỗ tao làm đi, ngon ăn chớ hổng cực nhọc như chỗ nầy đâu. Nó lắc đầu. Cô chủ đối với nó có tình có nghĩa sao mà nỡ bỏ đi được. Với lại cũng quen việc rồi nên nhẹ nhàng bớt, qua chỗ mới lại bắt đầu từ con số không, nản lắm.
- Cái thằng đần. Bả lợi dụng mầy thì có chớ thương nổi gì!
- Đối với mầy thì ai chẳng xấu!
- Này nghen, mầy ngủ lại đây thì bả đỡ tốn tiền thuê người. Rồi mầy còn phụ quét dọn, sơ chế đồ ăn. Làm không công cho người ta mà còn cảm ơn người ta rối rít. Đần!
Kệ. Đần cũng được. Có một chỗ ở không tốn tiền, có cơm ăn ngày ba bữa miễn phí lại có lương tháng dành dụm là ngon rồi. Đòi hỏi nhiều quá chi. Sống ở đời phải biết đủ, má hay dạy vậy. Như má ở quê, chắt chiu từng hột nước, chắt chiu từng đồng tiền lẻ mà có bao giờ má than đâu.
Má cũng ráng nuôi nó lớn bằng mớ rau, con ốc trong vườn. Má đi dậm lúa cho người ta ngày qua ngày đó mà có bao giờ than chủ trả công ít đâu. Biết đủ là được. Biết đủ để lòng thanh thản. Nó đã thấm cung cách sống đó của má từ nhỏ nên không theo được cách sống ba chớp ba nhoáng của thằng Tèo.
Nó chưa dám mở lời thì bữa cô chủ ghé quán từ sớm biểu nó bắt xe về thăm má. Làm sao làm tối lên kịp để ngủ giữ quán là được. Nó mừng húm rối rít cảm ơn. Cô chủ còn nhiệt tình chở nó ra bến bắt xe, còn dặn nó cất bóp tiền cẩn thận chớ trên xe móc túi nhiều lắm.
Lòng nó chợt ấm áp lạ thường. Từ hồi giờ chỉ có má là quan tâm nó. Người ta nói người thành phố sống lạnh lùng chứ không tình cảm như dân quê. Nó thấy người ta nói sai bét, ở đâu cũng có người này người kia chớ.
Má thấy nó về thì ngạc nhiên đến độ không nói được lời nào. Má nắn tay nắn vai nó. Má rờ mặt nó. Má cười mà thấy thương, thấy tội dễ sợ. Mấy tháng nay có một mình lủi thủi chắc buồn dữ lắm. Mới mấy tháng mà hình như tóc má bạc nhiều hơn thì phải. Nó lấy tiền để dành ra khoe, dúi hết vào tay má, biểu:
- Má giữ mà mua đồ gì ngon ngon ăn. Mua sữa giống bà Tám mà uống. Mấy đợt má ước ao được như người ta mà. Giờ con trai má kiếm ra tiền, con sẽ lo cho má bằng người ta.
- Thôi, bây giữ mà xài. Má già rồi, ăn uống bao nhiêu đâu.
- Đâu được. Má khổ nhiều rồi, giờ má tập ăn ngon một chút đi. Mua mấy bộ đồ mới mà mặc, mấy bộ nầy cũ hết rồi.
- Thành phố thì tốn kém chứ ở quê ăn bậy bạ cũng xong bữa. Quần áo thì có đi đâu đâu mà mới với cũ.
- Con ở trên đó ổn lắm má, có chỗ ở, lại ăn miễn phí. Má hổng phải lo đâu.
- Vậy hả. Vậy tốt rồi. Ráng làm trả ơn người ta nghen con. Người ta tốt với mình thì mình phải hết lòng hết dạ với người ta nghen.
Nghe câu này tự dưng nó chột dạ. Vậy sao ba có tốt với má đâu mà má vẫn đợi vẫn chờ chi vậy. Mà thôi, chắc mấy chuyện đó chỉ người lớn mới hiểu chứ một thằng con trai mười lăm tuổi như nó sao mà hiểu được. Nó cũng chẳng muốn nhắc tới con người bội bạc đó chi cho má thêm đau lòng. Đã quên được hà cớ gì còn nhắc nhớ chi.
Chiều đó, má đổ bánh xèo cho nó ăn sớm đặng còn bắt xe lên thành phố. Má giục nó ăn lẹ lẹ cho kịp đón xe. Nó không chịu ăn mà ngồi bó gối nhìn má đổ bánh xèo. Lò than đỏ lửa. Mùi bánh xèo thơm phức. Bàn tay má thoăn thoắt lớp tráng mỡ khuôn, lớp múc bột đổ vô, lớp giở nắp xem khuôn nào bánh chín mà đảo,… Nó nghe hơi ấm tình thân rộn ràng trong lòng.
- Cái thằng kêu ăn trước đi mà chờ chi. Xíu trễ xe lấy gì lên thành phố.
- Má lo gì hơ, lỡ xe thì bắt xe ôm. Con có tiền mà!
- Xời, được mấy đồng mà oai dữ hông!
- Má, mốt con nộp hồ sơ xin đi học nghề nghen. Cô chủ nói tạo điều kiện cho con học nấu ăn mốt về đứng bếp. Đứng bếp lương cao hơn!
- Ờ, vậy cũng được. Học lấy cái nghề mơi mốt đỡ khổ.
Tay má cời than, nó vớ lấy cái quạt khéo léo quạt cho hừng. Hoa than bắn lên, nổ giòn tí tách, tí tách. Nó cười giòn tan như hồi nhỏ mỗi lần thấy hoa than, reo khẽ:
- Pháo hoa đó má. Đẹp dữ hôn!
Nó thấy mắt má cười, miệng cũng cười. Thiệt đẹp. Đó là lần đầu tiên nó thấy cả khuôn mặt má cười…
Màn tái xuất ấn tượng của 4 nữ diễn viên đẹp nhất Hàn Quốc
Ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình Hàn Quốc đang chứng kiến sự hồi sinh của các nữ diễn viên thời đại 'Tae-Hye-Ji-Son', cụ thể là Kim Tae Hee, Song Hye Kyo, Jun Ji Hyun và Son Ye Jin.
Nổi tiếng với nhan sắc rạng rỡ, bốn nữ diễn viên này đã chiếm trọn trái tim của biết bao người vào đầu thiên niên kỷ mới.
Bước sang năm 2025, họ đã dày công chuẩn bị cho những dự án lớn sắp trở lại màn ảnh nhỏ và màn ảnh rộng.
4 nữ diễn viên đình đám, từng được bình chọn đẹp nhất Kbiz: Kim Tae Hee, Song Hye Kyo, Jun Ji Hyun và Son Ye Jin.
Son Ye Jin đang nổi lên với vai chính trong bộ phim được mong đợi 'No Other Choice' của đạo diễn kiêm bậc thầy Park Chan Wook, đóng chung với Lee Byung Hun.
Bộ phim ly kỳ này sẽ tranh giải tại nhiều liên hoan phim khác nhau như Liên hoan phim Quốc tế Busan lần thứ 30 và Liên hoan phim Quốc tế Venice lần thứ 82, nơi bộ phim được đề cử giải Sư Tử Vàng.
Dự án trước đó của nữ diễn viên là Thirty-Nine (2022 ), một bộ phim truyền hình về cuộc sống đời thường, với sự tham gia của Jeon Mi Do và Kim Ji Hyun.
Nữ diễn viên Son Ye Jin.
Jun Ji Hyun sẽ trở lại với bộ phim 'Tempest' của Disney+ dự kiến ra mắt toàn cầu vào ngày 10/9.
Với sự tham gia của nam diễn viên Kang Dong Won, bộ phim tình cảm lãng mạn về đề tài điệp viên này đã tạo nên tiếng vang lớn với sự hợp tác của hai ngôi sao đình đám.
Đây là sự trở lại của cô sau bốn năm vắng bóng, kể từ tác phẩm gần nhất trong bộ phim kinh dị "Jirisan" năm 2021, đóng cùng Ju Ji Hoon.
Nữ diễn viên Jun Ji Hyun.
Gần đây nhất, Kim Tae Hee đã tham dự buổi ra mắt toàn cầu tại New York cho loạt phim gốc của Prime Video 'Butterfly', do Daniel Dae Kim đạo diễn.
Cả 6 tập phim đều được phát hành vào ngày 13/8 đánh dấu sự trở lại của Kim Tae Hee kể từ bộ phim "Lies Hidden in My Garden" năm 2023 cùng Lim Ji Yeon. Đây cũng là lần đầu tiên cô dấn thân vào Hollywood.
Nữ diễn viên Kim Tae Hee.
Song Hye Kyo - người có nhiều tác phẩm nhất trong số 4 người, gần đây nhất đã chào đón khán giả với bộ phim kinh dị "Dark Nuns" năm 2025, phần ngoại truyện của bộ phim ăn khách "The Priests" năm 2015.
Dự án sắp tới của cô trong "Show Business" hiện đang trong quá trình sản xuất, xoay quanh ngành công nghiệp giải trí Hàn Quốc những năm 60 và 80.
Đây là lần tái hợp của cô với biên kịch Noh Hee Gyoung kể từ bộ phim "Gió đông năm ấy " năm 2013.
Nữ diễn viên Song Hye Kyo.
Dự kiến phát hành năm 2026, bộ phim đã thu hút được nhiều sự chú ý kể từ khi công bố dàn diễn viên toàn sao gồm: Song Hye Kyo, Gong Yoo, Lee Ha Nee, Cha Seung Won và Kim Seol Hyun.